Dẫu phố em qua
2009-02-18 08:24 pm"Dấu phố em qua một chiều Thu nắng vàng
Nhẹ nhàng rơi rơi đón lá Thu bay vờn bay trong gió xưa
Dấu phố em qua một chiều mưa cuối mùa
Từng hạt mưa bay nước mắt đam mê một tình yêu"
Nhẹ nhàng rơi rơi đón lá Thu bay vờn bay trong gió xưa
Dấu phố em qua một chiều mưa cuối mùa
Từng hạt mưa bay nước mắt đam mê một tình yêu"
Lâu rồi lại nghe bài này, và đúng bản phối này chứ không phải bản acoustic vốn rất được khen ngợi. Mình thích bản này hon, gợi hơn, gần hơn với cái tuổi của mình, gần hơn với những cảm xúc gợi nhớ mà giai điệu và lời nhạc gieo vào lòng mình :). Những gợi nhớ rất đẹp, những tình cảm từng rất đẹp, là đam mê cơ mà... chỉ có thể khi tao còn trẻ thôi, chỉ có thể khi ta từng rất trẻ, và khi ta biết và hồi tưởng lại cái thuở ta từng rất trẻ...
"Dấu phố em qua hàng cây xưa hé nụ
Một loài hoa thơm dấu vết ngây thơ
Một tình yêu em nhớ chăng
Dấu phố thênh thang từng đêm quên lối về
Đợi mùa trăng lên đón ánh trăng rơi ngoài song"
Một loài hoa thơm dấu vết ngây thơ
Một tình yêu em nhớ chăng
Dấu phố thênh thang từng đêm quên lối về
Đợi mùa trăng lên đón ánh trăng rơi ngoài song"
... và ta rất hồn nhiên, và ta yêu mà không tính toán, khi ta yêu chỉ vì yêu... những nhịp tim nhanh, mạnh, vồn vã... ta yêu... Thế thôi!
"Ngày yêu dấu đã qua chưa?
Tình yêu mong manh nắng chiều
Ngày xa vắng thoáng mênh mang
Tình yêu chơi vơi gió trời
Theo mây êm đềm trôi đi mãi
Ôi chưa bao giờ em quên được anh."
Tình yêu mong manh nắng chiều
Ngày xa vắng thoáng mênh mang
Tình yêu chơi vơi gió trời
Theo mây êm đềm trôi đi mãi
Ôi chưa bao giờ em quên được anh."
Thật ra thì mình đã chưa từng cố gắng quên một ai cả. Những gì liên quan đến trí nhớ, mình phó mặc thời gian. Tùy thôi! Cho dù có muốn quên thì cũng vẫn thuộc về mình, thuộc về quá khứ của mình. Mình không đủ tàn nhẫn để phủ định chính mình, phủ định một mảnh thời khắc của mình. Mình đã từng như thế, mình đã từng làm thế,...Chính vì thế mà mình hay mặc niệm, mình sẽ nhớ lại ngay lập tức một điều gì nếu bất chợt bắt gặp một điều gì đó gợi nhớ về điều đó. Có thể nhiều người cho rằng mình cứ hay tự ép mình, cú phải cố sống với quá khứ, nhưng sự thật chỉ là vì mình không o ép chính mình vào chuyện đấy, tự do mà... :) Tự do... say mê... :)
Dẫu phố em qua :)