đọc "Cổ Long tiểu luận"
2010-01-15 11:36 pm"Chỉ lúc mình chân chính yêu một người nào đó rồi, mình mới chân chính thống khổ.
...
Chỉ cần mình chân chính yêu rồi, thống khổ cũng là đáng để chịu."
- Cổ Long
Đôi lúc cứ đơn giản là để mặc mọi thứ trôi qua. Có khi nghĩ thế là hay, song nhiều lúc cũng lại thấy phiền muộn quá. Hôm qua đọc một chút về Hồng Lâu Mộng mà thấy giật cả mình. Cứ như đang vạch trần một khía cạnh tồi tệ của mình vậy. Kì lạ! Đời lắm lối, lắm lẽ và chẳng ai chịu ai cả. Thanh minh cũng khó mà mặc kệ cũng lại là không xong.
Haizzzz...
Có lẽ cái số mình cứ "học, học nữa, học mãi" là chuẩn nhất rồi. Nghĩ đã nhiều. Lương tâm cũng lắm quá. Cứ ray rứt những chuyện cần phải mặc kệ rồi lãng quên, cứ bận tâm những mối mà đầu dây cứ gọi là cách xa mình cả hằng hà sa số,... Vớ vỉn! Đa đoan đến phát mệt!
Vậy mà vẫn có những lúc thấy hạnh phúc vì mình như thế!
Chẳng biết nói sao nữa.
Lại ngủ mơ. Mơ về tình huống phải điều tra một sự việc khó hiểu, một đám cháy, một bệnh viêc, một bữa tiệc thượng lưu bị náo loạn. Mơ thấy đuổi theo nghi phạm. Mơ thấy quá chú tâm vào một mục tiêu mà bỏ qua nguy cơ đến từ một hướng khác, và thế là đc nghi phạm xốc lên vai mà chạy cho nhanh luôn. :| :)) Rồi là rơi tòm cả xuống hồ bơi... Rồi thế là tỉnh ngủ vì tay đau điếng. Hình như ốm mất rồi. Cả nửa người bên phải đau đau nhưng nhức. Đoán là bị trúng gió, nhưng bác sĩ mẹ lại bảo là bị nhiễm siêu vi rồi. :|
Khổ! Sắp thi... truyện thì chất chồng lên, lôi cuốn quá đi mất =))! Lại chuyện này, chuyện nọ, chuyện đó, chuyện kia và những chuyện kìa... cứ xao nhãng không tập trung học hành đc gì cả. Mệt! Trong lòng thì cứ say sưa đắm chìm trong cái mong ước phiêu lưu, tìm kho báu, giải mã những bí ẩn. Tự bản thân cũng biết cái xác suất để những trường hợp đó rơi trúng mình là quá bé nhỏ, bé tí ti ấy. Và thường thì sẽ không rơi trúng mình. Vậy mà vẫn mơ vẫn ước. Bực mình! Ngốc! Biết là ngốc! Mà không thoát Ngốc nổi :|!
Cũng như kẻ đang yêu biết bị phụ tình mà vẫn cắm đầu vào yêu thương cái kẻ đáng ghét bạc bẽo kia.
Bực!!!
Dù sao thì đọc Cổ Long cũng thấy vui chút chút. Lão ta tát một cú. Tát xong lại xoa, lại vuốt.
Rõ... Đời ơi là Đời!
Đi pha một li sữa ca cao cho ấm cái không khí quanh mình, rồi uống vào cho ấm tiếp cái bụng! Đêm nay có lại mơ nữa không nhỉ :)!
;))